Nỗi tủi nhục của nàng dâu Sumire Kurokawa.

Sumire Kurokawa, một người nội trợ 28 tuổi, luôn tận tụy với gia đình. Với nụ cười dịu dàng và đôi tay khéo léo, cô chăm sóc ngôi nhà nhỏ ở ngoại ô Tokyo, nơi cô sống cùng chồng, Hiroshi, và ông bố chồng, Taro. Tuy nhiên, cuộc sống của Sumire chẳng khác gì địa ngục kể từ khi Taro dọn đến ở cùng.

Taro, một người đàn ông ngoài 60, nổi tiếng với tính cách háo sắc và những lời nói thiếu tế nhị. Mỗi ngày, ông ta đều tìm cách trêu chọc Sumire, từ những câu bông đùa thiếu tôn trọng đến ánh mắt soi mói khiến cô rùng mình. Sumire, vốn hiền lành, chỉ biết im lặng chịu đựng. Cô không muốn làm lớn chuyện, sợ ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình. Nhưng mỗi lần Taro “vô tình” chạm vào tay cô khi cô dọn cơm, hay cố tình đứng quá gần khi cô giặt giũ, trái tim Sumire lại nặng trĩu.

Một buổi chiều, khi Hiroshi vắng nhà, Taro say rượu và buông lời xúc phạm nặng nề. Sumire không thể chịu nổi nữa. Với giọng run rẩy nhưng kiên quyết, cô đối mặt ông: “Bố, con tôn trọng bố như người lớn trong nhà, nhưng bố phải dừng lại. Con không thể sống thế này mãi.” Taro sững sờ, không ngờ cô con dâu hiền lành lại mạnh mẽ như vậy. Từ hôm đó, ông ta giữ khoảng cách, dù vẫn lườm nguýt.

Sumire dần lấy lại bình yên trong tâm hồn. Cô nhận ra, dù là người nội trợ, cô cũng có quyền bảo vệ chính mình. Dù cuộc sống không hoàn hảo, Sumire đã học cách đứng lên, giữ vững phẩm giá giữa cơn bão của sự bất công.