Màn chịch nhau đầy thô bạo của đôi tình nhân ở Litva.
Trên một con phố lát đá cuội ở Vilnius, Lithuania, nơi những mái nhà đỏ rực rỡ nép mình bên nhau, trái tim của Lina và Tomas tìm thấy nhau trong một điệu nhảy ngập ngừng của số phận. Cả hai đều không phải là những người trẻ dại khờ lần đầu biết yêu. Cuộc đời đã vẽ lên những vết sẹo hằn sâu trên tâm hồn họ, khắc ghi những đổ vỡ của những cuộc hôn nhân trước đó. Lina, với mái tóc vàng óng ả và đôi mắt xanh biếc u buồn, từng nghĩ rằng cánh cửa tình yêu đã khép lại vĩnh viễn. Tomas, một kiến trúc sư với nụ cười hiền hậu và ánh mắt đầy suy tư, cũng mang trong mình nỗi đau của một quá khứ không trọn vẹn.
Họ gặp nhau tại một buổi triển lãm nghệ thuật, nơi những bức tranh trừu tượng dường như phản chiếu chính những mảnh vỡ trong tâm hồn họ. Một ánh nhìn, một nụ cười ngại ngùng, và rồi những cuộc trò chuyện dài bất tận về mọi thứ trên đời, từ văn học Nga cổ điển đến những ước mơ dang dở. Không có sự toan tính, không có sự nghi ngờ, chỉ có sự chân thành và đồng điệu từ hai tâm hồn đã từng tổn thương.
Tình yêu của họ không bùng cháy như ngọn lửa tuổi trẻ mà âm ỉ, sâu lắng như than hồng trong lò sưởi mùa đông Baltic. Lina yêu cách Tomas luôn lắng nghe cô nói, cách anh nhìn cô bằng ánh mắt tràn đầy sự thấu hiểu. Tomas say đắm sự dịu dàng của Lina, cách cô luôn biết cách xoa dịu những vết thương lòng của anh. Họ cùng nhau đi qua những con hẻm cổ kính của Vilnius, nắm tay nhau trên những bờ hồ yên ả, chia sẻ từng câu chuyện, từng kỷ niệm, từng hơi thở.
Họ đã tìm thấy ở nhau một bến đỗ bình yên, nơi những vết sẹo cũ không còn đau nhói mà trở thành minh chứng cho một tình yêu trưởng thành, không vụ lợi. Tình yêu của Lina và Tomas là một bản hòa ca của sự tha thứ, lòng tin và sự biết ơn, minh chứng cho việc tình yêu đích thực có thể nảy mầm và nở rộ bất kể những thử thách mà cuộc đời đã mang đến.