Chịch cô em dì nhìn mặt cực hồn nhiên nhí nhảnh, ngại ngùng… theo như Thu nói thì cậu này chín chắn lắm… Phương chỉ sợ câu ta đàng hoàng, Phịch đứa em nhìn mặt cực hồn nhiên nhí nhảnh đứng đắn quá… khi quen biết cô… biết rõ con người của cô… thì sẽ sợ mà bỏ chạy dài thôi. Sợ là sợ chuyện đó thôi chứ còn chuyện nhỏ tuổi hơn thì thực tình Phương không ngại lắm. Dù sao thì cậu này cũng qua cái tuổi thành niên rồi, chứ không còn ở lứa đi học như một số bạn tình trước đây của Phương mà cô sợ rắc rối. Thu cứ ra sức động viên Phương mãi: – Em đừng ngại ngùng mãi như vậy… đừng sợ chuyện quá khứ